Chân tướng từ đây bị vùi lấp trong dòng lịch sử cuồn cuộn, có chăng chỉ còn sót lại ở vài trang sách cũ. Đó chính là điều Ninh Quyết cùng Đoạn Ngải muốn thấy, để mọi sự chấm dứt, không lưu dấu vết.
Ninh Quyết chắp tay, nghiêm cẩn thi lễ, rồi cung kính dập đầu một lạy:
“Đại tướng quân đối với ta có ơn. Khi trước ta mới đặt chân đến Kinh Kỳ, thân thế vô danh, không có hậu thuẫn gia tộc, nếu không nhờ Vương gia tương trợ, đã sớm bị người chèn ép, bước đường chông gai. Nay ta có thể hành sự thuận lợi, toàn là nhờ dựa thế Vương gia. Ninh Quyết khắc ghi trong lòng, nguyện ba năm không rời kinh thành, cam tâm vì Vương gia dốc lòng cống hiến, không phụ ân tình hôm nay.”
Đại tướng quân nghe vậy, rất mực hài lòng. Hắn đích thân nâng Ninh Quyết dậy, nửa đùa nửa thật:
“Ngươi đã nói lời ấy, bổn vương cũng không khách khí nữa. Trong ba năm tới, nếu có điều sai khiến, ngươi đừng trách bổn vương bắt ngươi cần mẫn làm việc.”
Ninh Quyết cúi đầu: “Nguyện tận tâm tận lực báo đáp quân ân.”
Về phần Vinh Lâm Yến mất tích, thuở ban đầu Ninh Quyết cũng không hay biết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT