Ở Tương Vận Uyển tại Bạch phủ.
Khuê phòng đóng kín, cửa sổ cũng đã khép chặt. Bạch Họa nằm một mình trên sập, dùng hai tầng chăn bông trùm kín đến quá đầu, đồng thời lấy tay bịt chặt hai tai, cố gắng kháng cự thanh âm sấm sét xuyên thấu.
Cửa vang lên tiếng gõ nhẹ. Bạch Họa thoáng run, nhưng khi nghe thanh âm, liền biết không phải người nàng trông đợi.
Là Tiểu Vưu đang nói vọng vào. Nàng dường như sợ quấy nhiễu Bạch Họa, cố ý hạ thấp giọng.
“Cô nương đã ngủ chưa?”
Bạch Họa không đáp, nhưng Tiểu Vưu vẫn không ngừng mở lời:
“Cô nương, mỗi lần gặp dông tố thế này, người đều sợ hãi, thường gọi nô tỳ vào bầu bạn. Hôm nay sao lại khác thường? Bên ngoài sấm vang như xé trời, người lại cố tình muốn một mình chịu đựng trong phòng. Không lẽ cô nương giận nô tỳ vì có chuyện gì không chịu nói rõ? Nếu người tức giận, nô tỳ nguyện ngày mai đem hết thảy thổ lộ, tuyệt không giữ lại điều gì, chỉ mong cô nương đừng trách tội Tiểu Vưu. Nô tỳ cùng người thân thiết nhất, dù đại công tử có trách phạt, nô tỳ cũng không sợ. Trời sấm kinh động như vậy, nếu người chưa ngủ, xin gọi Tiểu Vưu vào đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT