Bạch Họa nghĩ đường sá xa xôi, phong thư kia muốn đến tay Ninh Quyết, ngắn thì bốn năm ngày, dài e phải hơn. Nào ngờ buổi sáng nàng sai người mang thư đến nha ty truyền tin, buổi chiều thư đã tới tay Ninh Quyết.
Tất nhiên thư này chưa hề qua tay nha ty truyền tin. Bởi khi ấy Ninh Quyết vẫn đang ở Kinh Kỳ, trong Vương phủ cách Bạch phủ chỉ hai dãy phố.
Tiểu sai truyền tin tuân theo lời dặn của Bạch Chú An, chưa kịp đến tin cục đã rẽ lối, lén đưa thư thẳng vào vương phủ.
Bạch Họa hoàn toàn không hay biết chuyện ấy. Nàng vẫn ở trong khuê các, ngóng trông ngày lành thời thuận, nào biết tin đã tới nơi, càng không rõ người kia lúc này đang cúi đầu đọc thư dưới ánh trăng vằng vặc, lòng hứng khởi, tâm tư ngổn ngang.
Ninh Quyết đặt phong thư lên tay, đọc kỹ ba lượt, vẫn còn lưu luyến không rời. Nhất là câu mở đầu, lời văn ẩn giận mà đáng yêu, khiến hắn như thấy được bộ dáng nàng khi viết thư: mặt đỏ e thẹn, nét chữ lại cứng cáp, kiên nghị:
"Một ngày không gặp như cách ba thu, nay đã tám, chín ngày không gặp, công tử nghĩ ta như đã cách bao nhiêu xuân thu?”
Chữ nghĩa nhẹ nhàng, nhưng tình ý chất đầy. Đến đoạn thứ hai, nàng kể chuyện mình tỉnh lại, cảm thấy mọi người quanh mình đều có điều giấu giếm. Bao nhiêu lần nàng cố dò hỏi, huynh tẩu đều né tránh, ngay cả Tiểu Vưu xưa nay miệng rộng, giờ cũng trầm lặng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT