Vinh phu nhân không đổi sắc, lời lẽ thông thuận, ung dung nói:
"Sao lại như vậy? Chẳng lẽ về sau huynh đệ các ngươi liền không qua lại nữa? Dù là Bạch gia hay Vinh gia, hiện nay trong nhà trưởng bối đều không còn người có thể giúp đỡ, các ngươi chỉ có thể tự mình dò đường, từng bước đi vào quan trường. Nếu bên người có chỗ nhờ cậy vững chắc, con đường làm quan ngày sau hẳn càng thêm thuận lợi, ổn định hơn."
Bạch Chú An không tiếp lời, Vinh phu nhân ngượng ngùng cúi đầu, nâng chén trà nhấp nhẹ.
Hai vị biểu tỷ vẫn một mực trầm mặc, âm thầm dò xét thần sắc mọi người. Nghe Bạch Chú An không chừa thể diện cho mẫu thân, đại biểu tỷ Vinh Trì Phương vẫn bình tĩnh như cũ, an tĩnh đoan trang, không hề thất thố; trái lại nhị biểu tỷ Vinh Trì Phỉ thì mang sắc mặt bất mãn, cúi gằm đầu, phảng phất như người người đều đắc tội với nàng.
Bạch Họa nhìn về phía đại biểu tỷ, nhẹ giọng nói:
"Trước kia Họa Nhi vội vã rời Vinh phủ, chỉ kịp phân phó Tiểu Vưu thu xếp hành lý. Sau lại nghe nàng kể, khi ấy đa tạ biểu tỷ ra tay tương trợ, nếu không lấy tính tình hấp tấp của nàng, sợ sẽ làm rơi mất không ít đồ dùng cần thiết trên đường. Họa Nhi vẫn luôn ghi nhớ trong lòng, tiếc rằng mãi đến hôm nay mới có cơ hội trực tiếp cảm tạ."
Đúng lúc Tiểu Vưu đang bưng trà bước vào, đi cùng nha đầu bên người Chúc thị, cẩn thận dâng trà cho chủ tử. Nghe được cô nương nhắc đến tên mình, nàng vội dựng tai lắng nghe. Nhưng đến khi hiểu rõ lời nói không phải đang khen mình, liền đỏ mặt cúi đầu, đành chuyên tâm làm việc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play