Hôm sau, chưa đến giờ Mẹo, Ninh Quyết đã dẫn theo binh sĩ rời thành.
Bạch Họa muốn đi tiễn biệt. Thường ngày nàng ngủ rất nông, bên người hơi chút động tĩnh đã dễ dàng tỉnh giấc. Nhưng đêm chia biệt hôm qua, hai người không nỡ rời, triền miên không ngớt, không rõ làm bao nhiêu lần, chỉ biết mãi đến quá giờ Tý vẫn chưa dừng. Cuối cùng khi thiếp đi, ngoài cửa sổ bóng đêm đã lui dần, tính ra cả hai cũng chỉ nghỉ được mấy canh giờ.
Nghĩ đến đó, Bạch Họa vừa thẹn thùng, lại mang đôi phần hối hận. Công tử ở trên người nàng buông thả không thôi, nàng lẽ ra nên sớm khuyên ngăn, càng không nên cùng hắn đắm chìm trong phong nguyệt. Nếu bởi vì nghỉ ngơi không đủ mà làm lỡ việc chính, gặp phải hung hiểm, thì biết làm sao?
Bạch Họa vội dằn tâm niệm buồn lo vô cớ, duỗi tay mò về phía bên cạnh trên gấm Tứ Xuyên, chỉ thấy trơn mịn lạnh lẽo, không lưu chút hơi ấm khiến người lưu luyến.
Nàng thu tay, khẽ than nhẹ. Đêm qua trước lúc ngủ, nàng biết bản thân đã kiệt sức, đến nỗi duỗi chân cũng thấy khó khăn, bèn cố ý căn dặn Ninh Quyết: nếu nàng chưa tỉnh, phải gọi nàng dậy để từ biệt. Ninh Quyết ngoài miệng đáp ứng, rốt cuộc vẫn lặng lẽ đi.
Bạch Họa oán trách hắn một chút, lại càng thêm không nỡ xa rời.
Nàng nằm lại giường, kéo kín chăn, vùi mặt vào trong, qua một hồi thở dốc, cuối cùng vẫn không nhịn được khẽ nức nở, tiếng thút thít nhỏ như tơ khói, vương vấn dưới chăn mỏng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT