Trong lòng Vinh Lâm Yến đang sót lại một tia lửa, cũng bị hàn băng dày nặng vây khốn, rốt cuộc triệt để thanh tỉnh, lại nhất thời khó lòng tiếp nhận hiện thực.
Ninh Quyết không buồn cùng hắn tiếp tục nhiều lời, nhìn hắn giả bộ si tình, trong lòng Ninh Quyết liền sinh chán ghét, bèn thẳng thừng không chút lưu tình:
“Thật ra ta cũng nên cảm tạ ngươi. Nếu không phải ngày trước ngươi ngầm hạ thủ đoạn, ta cùng Họa Nhi đâu dễ có cơ duyên gặp gỡ? Dựa vào điểm ấy, ta có thể rộng lượng không so đo ngươi từng tính kế, những chiêu thức kia, ngươi cứ để dành mà dùng.”
Bạch Họa nghe xong, không khỏi thầm mắng: Khó trách nàng thường hay nói không lại Ninh Quyết, nếu hắn thật tâm muốn đấu miệng, mười người như nàng cũng không phải đối thủ.
Vinh Lâm Yến nắm chặt chuôi kiếm bên hông, mặt mũi mất hết, trong lòng bốc lên xúc động muốn rút kiếm, nhưng hắn biết rõ, bản thân không phải là đối thủ của Ninh Quyết. Hắn không thể làm gì, đành phải cắn răng nuốt xuống khẩu khí, mặt xám mày tro xoay người rời đi, lúc ra cửa còn nặng tay đóng một tiếng vang dội.
Hiện giờ đại tướng quân đang ở hậu viện, nhưng Vinh Lâm Yến rời đi cũng không buồn thông báo.
Từ trước tới nay hắn làm việc chu toàn, lúc này lại không màng lễ nghi, phần vì cảm xúc kích động, phần vì trong lòng đã sớm có bất bình. Hắn không khỏi oán trách Vương gia bất công.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play