Lời nói của Bạch Họa tựa dao cắt thịt, từng câu từng chữ chém thẳng vào lồng ngực Vinh Lâm Yến.
Hắn đau đến ngây người, cả nửa ngày vẫn đứng yên tại chỗ, ánh mắt nhìn chằm chằm Bạch Họa không dứt. Chờ tới khi Ninh Quyết không kiên nhẫn tiến lên một bước, chắn lại ánh mắt si mê kia, Vinh Lâm Yến mới như từ trong mộng tỉnh lại.
“Họa Nhi,” Hắn nghẹn ngào, “Ta biết muội vì ta mà lo lắng chu toàn, có phải muội sợ Dương gia bất mãn vì chuyện thê thất rồi âm thầm làm khó ta? Muội yên tâm, những việc ấy không cần muội gánh, ta tự có cách ứng đối. Muội đừng lấy cớ như vậy để rời bỏ ta. Ta không tin. Sao ta có thể tin? Chúng ta là thanh mai trúc mã, tình đầu ý hợp, sớm đã tương duyệt, cớ gì một câu buông là liền buông?”
Vinh Lâm Yến nói xong, vẫn không chịu tin là thật, cố chấp truy vấn, không cam lòng buông tay.
Bạch Họa chủ động từ sau lưng Ninh Quyết bước ra, sắc mặt lãnh đạm, ánh mắt như nước đóng băng.
“Biểu ca,” Nàng nói, “Ta không hề bịa đặt. Những lời vừa rồi, câu nào cũng là thật. Ta không bị ép buộc. Ở núi Hiện Dương, ta cùng Ninh công tử chung đụng, đã sớm sinh tình. Nhưng vì còn mang ân của Vinh phủ chưa báo, ta đành dối lòng, lừa gạt công tử, lừa hắn đưa kiếm chiêu. Việc hoàn thành, lòng ta đầy ăn năn, mỗi đêm khó ngủ. Nay ân tình Vinh phủ đã trả, biểu ca cũng đã thành thân, mọi sự không còn như thuở đầu. Giờ đây lựa chọn lại một lần hiện rõ trước mắt, ta muốn kiên định chọn Ninh công tử.”
Lời ấy rõ ràng minh bạch, chỉ là Vinh Lâm Yến cố chấp lừa mình dối người, không chịu tiếp thu sự thật rằng chính mình đã đẩy biểu muội ra khỏi tay, nay không cách gì giữ lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT