Hắn ra vẻ rộng lượng, ôn hòa nói:
“Thời khắc nguy cấp, sinh mệnh mới là trọng yếu. Về phần việc khác, ta đương nhiên không để trong lòng. Thỉnh Vương gia yên tâm.”
Đại tướng quân lắc đầu, tỏ ý còn lời chưa nói hết, thong thả cất tiếng:
“Bạch cô nương không biết bơi, trong lúc trốn chạy cùng người nọ, thân thể khó tránh tiếp xúc. Sau khi được cứu lên bờ, nàng hít nước nên mê man bất tỉnh, hộ vệ của bổn vương vì cứu người, đành phải dùng phương pháp truyền khí qua miệng, giúp nàng thông mạch hô hấp. Nếu không thì đã mất mạng.”
“Đợi nàng tỉnh lại, hai người cùng ẩn thân trên núi suốt một đêm. Khi ấy gió lạnh thấu xương, y phục cả hai đều ướt đẫm, không dám đốt lửa sưởi ấm vì sợ kinh động bọn giặc. Trong tình huống đặc biệt như vậy, đôi bên vì bản năng sinh tồn nên đã có tiếp xúc da thịt.”
Mỗi lời rơi xuống, sắc mặt Vinh Lâm Yến lại trầm thêm một phần. Sự giả vờ khoan dung ban đầu dần khó giữ, bàn tay nắm phía sau lưng lặng lẽ siết chặt.
Hắn không biết nên ứng đối ra sao, chỉ muốn nhanh chóng gặp mặt Họa Nhi, tự nghe nàng nói ra mọi chuyện. Hắn không tin lời người khác, chỉ tin ánh mắt và lời nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT