Thương thuyền thả neo tại cảng Nghiệp Thành, mười mấy ngày thoi đưa, đoàn người rốt cuộc cũng trở về Đại Yến.
Trừ việc khí hậu có chút lạnh, còn lại hết thảy đều như cũ, không thấy biến hóa gì đáng kể.
Đoạn Ngải tự mình đến đón, hành tung thập phần cẩn trọng, xa giá dừng lại ở con đường nhỏ thông thẳng ra bến tàu. Hắn sai thủ hạ âm thầm đưa Ninh Quyết và những người khác tới, khi tất cả đều an ổn mới bước xuống xe, giơ tay ra hiệu.
Ninh Quyết cùng Bạch Họa đi phía trước, Trần Phục theo sát sau lưng. Ngoài ra bên cạnh hắn còn có một nữ tử mang mặt nạ chuế châu che kín, dung mạo chỉ lộ đôi mắt, nhưng khí độ không hề tầm thường.
Đoạn Ngải đã sớm thông qua Trần Phục biết rõ thân phận nữ tử kia, nàng vốn là hoa khôi xuân lâu, sau thành ngoại thất của Phương Luân, thân phận phiền phức, bối cảnh rối ren. Đoạn Ngải đối với việc thủ hạ tâm phúc nhất của mình có vướng mắc với nữ tử như vậy, trong lòng cực kỳ không vui, mặt mày thoáng lạnh đi vài phần.
Khi tiến lên chào hỏi Ninh Quyết và Bạch Họa, hắn vẫn giữ nụ cười ôn hòa, thái độ thân thiết hữu lễ. Nơi đây không tiện nhiều lời, mọi chuyện đành để sau khi hồi phủ lại bàn, bởi vậy chỉ đơn giản hỏi han qua loa thương thế của Ninh Quyết, rồi lập tức phân phó hạ nhân đưa bọn họ lên xe ngựa phía sau, chuẩn bị khởi hành bất cứ lúc nào.
Sau đó ánh mắt hắn chuyển sang Trần Phục, nụ cười cũng dần phai nhạt. Mãi đến khi lướt qua Cửu Thu, khóe môi đã hoàn toàn mất sạch ý cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT