Bạch Họa xưa nay vẫn cho rằng, tay công tử là tuyệt mỹ nhất trên đời. Mười ngón thon dài, khớp xương rõ ràng, gân xanh lộ ra như khắc vẽ, tuy lòng bàn tay chai sần vì luyện kiếm, nhưng mu bàn tay vẫn bóng nhẵn như ngọc.
Lúc hắn cầm kiếm, chỉ hơi phát lực, gân xanh nổi lên, mũi kiếm ánh sắc lạnh, lượn quanh mu bàn tay cùng cổ tay, phảng phất như ẩn tàng một cấm địa.
Đôi tay ấy, trời sinh vì kiếm mà tồn, ngày ngày mài rèn cùng thân kiếm, lòng bàn tay càng thêm trầm ổn hữu lực. Tuy chỉ phủ một tầng chai mỏng, nhưng khi công thủ, lại như tấm khiên đỡ được sát chiêu, đồng thời giữ thế phản công.
Thế nhưng vào lúc này, đôi tay có thể chống đỡ mọi hàn khí cứng rắn kia, lại nâng niu lấy chỗ mềm mại sâu kín nhất của nàng.
Hõm eo nàng căng cứng, khe nhỏ chợt có dòng suối nóng ồ ạt chảy ra.
Ánh mắt Bạch Họa mơ hồ, không biết nên động hay nên dừng. Nàng sợ chỉ một cử động bất cẩn, sẽ khiến dòng chảy ấy lạc hướng, cuốn trôi đi mọi cảm giác ban đầu.
Ninh Quyết rốt cuộc dừng tay, từ trên người nàng trở mình xuống. Hắn rời giường, cầm khăn mềm, cúi người chà lau thân thể nàng. Trước là lau qua một lượt, sau lại lấy một khăn ẩm khác lau lại lần nữa, nhất là nơi mẫn cảm kia càng đặc biệt cẩn trọng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT