Bên ngoài sơn trang, sau khi nhận được tín hiệu, đám người Trần Phục vẫn chưa lập tức rút lui trở về thành, mà lưu lại tại chỗ chờ đợi, lo ngại tình hình bên trong phát sinh biến cố.
Quách Trung ngồi xổm bên cạnh Trần Phục, thấp giọng nói:
"Ta thấy Ninh công tử đã phóng tín hiệu an toàn, tại sao vẫn chưa cùng A Bồng cô nương ra ngoài hội hợp với chúng ta? Việc này rốt cuộc là có dụng ý gì?"
Trần Phục trầm ngâm rồi đáp:
"Hai người bọn họ hẳn là tạm thời vô sự. Có điều công tử còn việc chưa hoàn thành, e là muốn xử lý xong mọi chuyện rồi mới rời khỏi sơn trang."
Cửu Thu cũng tham dự vào lần cứu viện này, suy nghĩ một hồi mới cất tiếng:
"Hiện tại sơn trang trông coi nghiêm ngặt, đừng nói là người, đến ruồi muỗi bên ngoài cũng khó lòng xâm nhập, huống chi thám thính tin càng không khả thi. Theo ta thấy, Ninh công tử và A Bồng cô nương tối nay sẽ không rời đi, chi bằng chúng ta phân công luân phiên canh gác, đến sáng mai lại xem xét tình hình thì hơn."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play