Ninh Quyết buông tay, Bạch Họa cố nén kinh hoảng trong lòng:
“Công tử? Ngươi sao lại…” Khi cất tiếng, thanh âm nàng run rẩy.
Ninh Quyết tự biết đã dọa đến nàng, vội vàng giải thích, trong giọng cũng mang theo vài phần áy náy:
“Ta sợ đêm nay nếu ngươi không thấy được ta, trong lòng sẽ khó yên. Ban đêm ta cùng Trần Phục cùng mấy huynh đệ hắn dẫn đến, vẫn luôn lẩn quanh bên ngoài vương phủ, dò xét các ngõ phố xung quanh, đồng thời sắp đặt nhãn tuyến. Chỉ mong khi lửa nổi có thể kịp thời truy tìm tung tích Giang Thận Nhi. Bận rộn tới giờ mới rảnh, ta không vào gánh hát nữa mà trở về đây một chuyến, để báo ngươi một câu bình an.”
Hắn nói một hơi không ít lời, Bạch Họa nghe rõ từng câu, từng chữ.
Không có ánh nến trong phòng, có lẽ vì thị giác hạn chế nên thính giác lại càng thêm mẫn cảm.
Trong khi hắn chậm rãi nói, ngoài thanh âm rõ ràng, nàng dường như còn cảm nhận được tiếng khàn nhẹ, như mang theo từng lớp uể oải, báo cho nàng biết mấy ngày nay hắn đã khổ nhọc thế nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play