Cửu Thu gật đầu, sau đó kể lại rành rẽ chuyện đêm ấy Trần Phục phóng hỏa thiêu viện, bản thân bị trói ở phòng chất củi, may nhờ hắn cứu giúp mới tránh khỏi táng thân biển lửa.
Bạch Họa nghe chuyên chú, trong lòng vừa kinh hãi, lại vừa nhẹ nhàng thở ra. Nàng cảm khái nói:
“Nếu quả thật là thế, ta cũng nên tạ ơn Trần Phục. Nếu không nhờ hắn động lòng trắc ẩn, cứu cô nương thoát nạn, cô nương đã vì ta mà chết, hơn nữa còn trong khi ta không hay biết sự tình, nghĩ đến liền cảm thấy như bóng đè trong lòng, áy náy không nguôi cả đời.”
Cửu Thu mỉm cười đáp:
“Hết thảy đều là số mệnh. Hôm nay chúng ta có thể bình yên tương ngộ, cũng là ý trời an bài, lại là phần tạo hóa riêng của mỗi người.”
Bạch Họa ngắm nhìn nàng, trong mắt ngoài cảm kích còn thêm vài phần thưởng thức.
“Cô nương gọi ta là A Bồng, vậy không biết ta nên xưng hô với cô nương thế nào cho phải?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT