Khương Ninh giả vờ hoảng sợ, vừa lùi về sau vừa ôm lấy ngực: "Nguy hiểm vậy sao? Vậy mà các ngươi còn dám bán loại cá này cho người ta làm cảnh, không sợ gây chuyện à?"

Gã thuyền viên không hề cảnh giác, vui vẻ đáp: "Loài cá này tính tình quái dị, thường trốn trong rạn san hô hoặc xác tàu đắm, rất khó bắt. Chúng tôi cũng phải có kinh nghiệm mới vớt được con này. Trước đây, lần đầu tiên bắt được một con, lão bản mang đi tặng người khác. Lão bản cũng biết cá này có độc, nên chắc chắn không để xảy ra chuyện gì đâu. Ngài đừng lo."

"Ngươi có biết hắn tặng cho ai không?" Khương Ninh đã có suy đoán trong lòng, giờ chỉ chờ một nhân chứng xác thực.

Lúc Thẩm Quân Nghiêu từ khoang thuyền đi ra, Khương Ninh đã rời khỏi chiếc thùng gỗ, đứng bên cạnh mớ cá thông thường, làm bộ chăm chú xem náo nhiệt.

Tạ Xa An có vẻ bất an, rõ ràng áp lực tinh thần từ Thẩm Quân Nghiêu không hề nhỏ.

"Trong thời gian này, không được rời khỏi kinh thành. Nếu Ngự Ninh Vệ có điều tra, chắc chắn sẽ tìm đến ngươi."

"Tôi hiểu, đại nhân."

Khương Ninh chớp mắt nhìn Thẩm Quân Nghiêu. Hắn hiểu ngay, ánh mắt của nàng như thể đang rút từng sợi gân của hắn vậy, khiến khóe môi hắn không nhịn được mà hơi cong lên.

Xuống thuyền, Khương Ninh nóng lòng kể lại phát hiện của mình cho Thẩm Quân Nghiêu, hắn cũng chia sẻ những gì vừa tìm hiểu được.

"Hôm Đào gia bị phát giác chuyện mạo danh, náo động rất lớn. Tạ Xa An cũng có mặt ở đó, hắn tình cờ đến thăm Tạ Lan Chi và đúng lúc chứng kiến tất cả. Còn trước ngày Đào Tuân chết, Tạ Xa An cũng đến Đào gia, nói là mang một ít cá biển tươi bồi bổ cho Tạ Lan Chi."

"Ta đã hỏi thăm qua, thuyền viên nói số cá đó được bắt hai ngày trước khi Đào Tuân chết. Ngày hôm sau, Tạ Xa An liền đem cá đến cho Tạ Lan Chi."

Thẩm Quân Nghiêu nhếch môi, nhưng trong đôi mắt phượng lại chẳng có chút ý cười: "Trùng hợp quá nhiều thì chỉ có thể là do con người sắp đặt."

Để sớm tìm ra chân tướng, đồng thời tránh việc Tạ Xa An báo tin cho Tạ Lan Chi, Thẩm Quân Nghiêu lập tức ra lệnh cho xe ngựa quay đầu, trước khi hết giờ Thân đã có mặt trước cổng Đào gia lần nữa.

Đào lão gia và Trịnh thị vội vã ra nghênh đón, nhưng ánh mắt Thẩm Quân Nghiêu quét một vòng lại không thấy bóng dáng Tạ Lan Chi.

"Tạ Lan Chi đang ở đâu?"

Thấy sắc mặt hắn không vui, Đào lão gia không dám chậm trễ, vội sai quản sự dẫn đường. Thẩm Quân Nghiêu xoay người bước đi ngay.

Trịnh thị bất giác dâng lên linh cảm xấu, hung hăng lườm Đào lão gia một cái rồi cũng vội vàng theo sau.

Lúc này, Tạ Lan Chi hoàn toàn không hay biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì. Nàng ta đang ôm con nhỏ, vui vẻ trêu đùa trong phòng. Đến khi bà vú hấp tấp chạy vào thông báo rằng Ngự Ninh Vệ đã đến, sắc mặt Tạ Lan Chi lập tức tái nhợt.

Vừa bước vào sân, Khương Ninh nhanh chóng nhận ra một ao cá lớn nằm ở góc sân phía Nam. Ao được chia thành hai phần riêng biệt bằng những tảng đá.

Có thể thấy Tạ Lan Chi vô cùng chăm chút cho việc nuôi cá. Một bên ao là nước ngọt, nuôi toàn cá chép và cá kim long. Bên còn lại là nước mặn, bên trong toàn là cá biển như cá hề.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play