Khi tìm được Trình Viễn trời đã tối
Khi màn đêm buông xuống nơi chân núi Phục Lâm, gió mang theo hơi sương lạnh phả vào áo bào Trình Viễn.
Diệp Linh cầm kiếm, mồ hôi lấm tấm trên trán, thở dốc nhưng ánh mắt vẫn cứng cỏi.
“Lại lần nữa,” Trình Viễn nói, dịu giọng như sợ làm nàng mệt.
Bỗng, từ trong bóng cây vang lên tiếng bước chân khe khẽ. Một giọng nữ dịu dàng vang lên:
“Hai người có vẻ đang luyện kiếm? Cho ta theo được không?”
Mị Linh bước ra, áo trắng đơn giản, mái tóc buộc cao. Nàng cười – nụ cười ấy không có sát ý, chỉ là… buồn.
“Ta sẽ không làm hại hai người,” nàng nói, mắt nhìn Trình Viễn. “Chỉ muốn đi cùng. Dù chỉ một đoạn ngắn.”
Trình Viễn thoáng do dự, nhìn sang Diệp Linh. Nàng gật nhẹ. “Nếu huynh đồng ý thì cứ để cô ấy theo.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT