Ở một phía khác của linh cảnh Thiên Tịnh, Mị Linh và Tư Tuyết được dẫn theo một con đường mây dài không thấy điểm tận. Mỗi bước chân họ đi qua, mặt đất liền tỏa ra từng vòng sáng mờ, như dẫn về hồi ức xưa cũ.
Gió nơi đây không mang hơi lạnh, mà mang theo... tiếng cười, tiếng gọi quen thuộc, như thể những linh hồn từng ở cạnh họ vẫn luôn chờ ở cuối con đường này.
Tư Tuyết bước chậm lại, bàn tay nhỏ siết chặt lấy dây áo. Đôi mắt lam nhạt khẽ run.
“Tỷ tỷ… muội sợ. Nếu… nếu không gặp được họ thì sao?”
Mị Linh không trả lời ngay. Nhưng nàng dừng bước, quay lại, đặt tay lên vai Tư Tuyết. Trong mắt nàng không còn vẻ cao ngạo thường thấy, chỉ có sự dịu dàng mà xưa nay ít ai thấy rõ:
“Chúng ta đã bước vào đây. Không cần ‘nếu’ nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT