Cánh cửa đá khổng lồ dần mở ra giữa vách núi, từng ký hiệu cổ xưa phát sáng mờ mờ. Một luồng linh khí lạ lẫm – không tà, chẳng thuần, như cuộn khói đang ngủ say – tỏa ra từ bên trong.
Diệp Linh bước vào theo Mạc Tư Dã. Khung cảnh hiện ra trước mắt khiến nàng thoáng sững sờ.
Một mảnh đất không giống nhân gian, trời vẫn xanh, mây vẫn trôi, nhưng ánh sáng lại mờ ảo tựa giấc mộng. Cây cỏ ở đây uốn lượn như sống, từng vách đá tỏa ra linh áp. Không khí vừa tĩnh mịch vừa nguy hiểm.
Ngay khi nàng vừa đặt chân vào, một tiếng “vút” vang lên, một vật bay xẹt qua tai nàng. Nhanh như chớp, Diệp Linh nghiêng người né, tay đã chạm chuôi kiếm bản năng.
Một thiếu niên tầm mười bảy mười tám, mặc y phục đen, tóc cột cao, ánh mắt sắc lạnh nhưng lười biếng, tay vẫn cầm mảnh gỗ vừa ném, đang đứng trên mái đình phía trước.
Điều đặc biệt nhất là – giữa mái tóc đen óng ấy, có một nhánh tóc trắng muốt nổi bật vắt xuống vai, như vệt ánh trăng rơi nhầm giữa đêm tối.
Chưa kịp nói gì, Mạc Tư Dã đã cau mày quát:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT