“Này Tư Tuyết, muội sợ ta, vậy sao muội không đi đi."
“ Muội sợ tỷ nhưng, muội càng thương tỷ hơn .”
Nói xong Tư Tuyết chào Diệp Linh, Diệp Linh nói thêm 1 câu “ Tư Tuyết, từ mai tỷ không ở đây nữa, có lẽ sẽ tốt hơn đúng không…”
Tư Tuyết nghe xong bóng lưng quay đi liền ngoảnh lại , không còn nhịn được nữa,Tư Tuyết nhào vào lòng tỷ tỷ mà bật khóc như một đứa trẻ , Diệp Linh sững một lúc rồi cười hiền hậu nói
“ Muội muội,ta xin lỗi, nhưng cũng cảm ơn vì đã có một người muội muội Như muội”
“ Muội…muội…”
Tư Tuyết khóc lớn nói không rõ lời , Diệp Linh tháo ngọc bội trên người mình ra cho Tư Tuyết nói , “ vậy muội giữ giúp ta sau này muội lớn trả lại tỷ ”, nói xong Tư Tuyết gật đầu ,và ngỏ lời muốn Diệp Linh tối nay qua ngủ cùng, Diệp Linh cũng chẳng né tránh mà mỉm cười đồng ý
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT