Trời hôm ấy sương mù dày đặc. Cô bé Diệp Linh, khi đó chỉ tám tuổi, lạc khỏi nhóm người trong lần theo núi hái thuốc. Lang thang giữa rừng sâu, cô cứ bước mãi cho đến khi trước mắt hiện ra một dãy núi u tịch, nơi linh khí ngưng tụ thành từng tầng mây lặng lẽ.
Đỉnh núi ấy không có tên trong bản đồ phàm nhân. Đó là Ngọc Trừng Sơn – nơi ẩn tu của một tiên nhân ẩn dật: Mạc Tư Dã.
Người đàn ông vận trường bào màu khói sương, gương mặt nửa ẩn sau chiếc mặt nạ gỗ cũ kỹ. Dù mang thân phận tiên môn, ánh mắt hắn lại không có vẻ siêu thoát mà đượm một tầng u tối lạnh lẽo.
Diệp Linh bị thương nhẹ, hắn cứu cô. Và trong lúc ngồi bên lò lửa, Mạc Tư Dã thản nhiên kể một chuyện mà chẳng ai nên kể cho một đứa trẻ:
“Muốn hồi sinh một người… chỉ cần linh khí họ chưa tan biến hoàn toàn. Một viên huyết đan có thể giữ họ lại. Nhưng để luyện được nó... phải có năm người vô tội, sáu kẻ ác độc, và một người tốt thật sự. Không sai một kẻ.”
Giọng nói hắn không có ý xúi giục. Chỉ như đang kể một sự thật đã bị quên lãng.
Diệp Linh không biết mình ở đó bao lâu. Khi tỉnh lại, cô đã nằm dưới chân núi, được người trong làng tìm thấy. Mọi người bảo cô chỉ ngất đi vì đói và lạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT