Trình Viễn ngã vào lòng Diệp Linh. Hơi thở của hắn đã mong manh như tro bay trong gió.
 
 Diệp Linh ôm chặt lấy hắn, ánh mắt tràn đầy khiếp sợ:
“Không… không… huynh đừng đi mà… ta xin huynh… ta chưa từng nói là ta yêu huynh…”
Trình Viễn gắng gượng nâng tay, ngón tay chạm nhẹ lên má nàng.
“Không cần phải nói nữa… ánh mắt muội… ta đã thấy rõ rồi…"
Hắn cười. Một nụ cười yếu ớt nhưng yên bình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play