Những chuyện này không thể giấu được, hơn nữa Lục Hạc Ninh và Hạ Tễ Xuyên bọn họ cũng không có ý định che giấu. Các trưởng bối trong nhà họ Hạ sớm muộn gì cũng phải biết, bọn họ tin rằng Cố Yến Kiều cùng những người khác cũng có sức chịu đựng tâm lý đủ mạnh, cuối cùng sẽ hiểu phải làm thế nào.
Chỉ có điều sau tất cả những chuyện này, sự chán ghét và oán hận của Lục Hạc Ninh đối với Hạ Ngôn Quân càng thêm rõ ràng. Đồng thời, sự day dứt và đau lòng đối với Hạ Kỳ An cũng ngày một nhiều hơn. Chính vì lý do này, trách nhiệm thông báo toàn bộ sự thật cho các trưởng bối trong nhà họ Hạ được đặt lên vai Hạ Tễ Xuyên. Suy cho cùng nếu để Lục Hạc Ninh trực tiếp đến nhà họ Hạ nói ra những chuyện này, không biết Lục Hạc Ninh sẽ nói Hạ Ngôn Quân thành dạng gì, thậm chí ngay cả Hạ Tễ Xuyên cũng khó lòng không chế được bản thân, càng miễn bàn là Lục Hạc Ninh.
Cố Thời Yến và Hạ Tễ Xuyên mang toàn bộ biên bản lời khai về nhà, thời điểm thông báo cho mọi người, Cố Yến Kiều gần như không kiềm được nước mắt, gục vào lòng Hạ Vân Sơn gần như ngất đi. Bà hoàn toàn không biết con ruột của mình đã trải qua nhiều khổ sở như vậy, cũng không rõ trong lúc vô tình bà đã gây tổn thương thế nào cho Hạ Kỳ An, càng không thể tin, đứa nhỏ mình từng nuôi nấng giống như con ruột lại có thể làm ra loại chuyện này.
Đồng dạng không thể tin, cũng cảm thấy cực kỳ áy náy và khiếp sợ còn có ông cụ Hạ và Hạ Vân Sơn. Ông cụ gần như cúi mặt, tay gắt gao nắm cây gậy, không nói lời nào. Ông cụ thừa nhận mình không phải là người hoàn hảo, nhưng ở phương diện giáo dục con cái chưa từng xảy ra vấn đề gì quá lớn. Ông cụ biết Hạ Ngôn Quân có chút tính khí và tật xấu nhỏ, nhưng vì cậu ta là trẻ con, những tật xấu đó, bọn họ bao che một chút, nghiêm khắc một chút, cũng sẽ không ảnh hưởng nhiều, nên chưa bao giờ để ý, nào ngờ đứa nhỏ ấy lại có thể lớn lên thành bộ dáng như vậy ngay dưới mắt bọn họ.
Càng cảm thấy có lỗi hơn nữa là Hạ Vân Sơn, chính ông đã nhìn nhầm người, khiến bản thân và con trai ruột phải xa cách nhau suốt ngần ấy năm, còn suýt chút nữa đã lấy mạng con ruột mình. Ông mãi mãi không thể tha thứ cho bản thân, càng không có cách nào tha thứ cho đầu sỏ gây tội suýt nữa đã phá tan gia đình bọn họ.
“Em thật sự không dám tin, tại sao đứa nhỏ này lại có thể biến thành như vậy? Chúng ta đối xử với nó không đủ tốt sao? Tại sao vậy chứ? Rõ ràng chính chúng ta từng chút từng chút một nuôi nó lớn lên, tại sao lại biến thành như vậy?” Cố Yến Kiều nhắm hai mắt, nắm chặt tay anh trai mình, “Anh, An An đâu? An An ở đâu? Em muốn gặp thằng bé, em biết trước đây em sai rồi, em không nên nghĩ như thế về thằng bé, em biết mình đã phạm quá nhiều sai lầm, em đã bỏ lỡ 20 năm cuộc đời của thằng bé, em không muốn bỏ lỡ thêm nữa. Thằng bé đã chịu quá nhiều đau khổ, vậy mà em cái gì cũng không biết, sau khi thằng bé trở về, em còn cảm thấy thằng bé không đủ thân thiết với em......”
“Yến Kiều, đừng tự trách nữa, chuyện này không ai có thể đoán trước được, hơn nữa tất cả đều là do bọn họ lên kế hoạch từ sớm. Chúng ta cũng không thể biết mọi chuyện sẽ thành ra như thế này. An An không phải là đứa nhỏ hay ghi thù, huống hồ thằng bé biết em không phải cố ý. Đợi qua một thời gian để An An bình tĩnh lại, chúng ta sẽ đến gặp thằng bé, được không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play