"Anh, em thật sự không hiểu anh đang nói gì......" Hạ Ngôn Quân cúi đầu, tay đặt trên đầu gối khẽ run lên, nhưng trên mặt lại lộ ra vẻ tủi thân và khó hiểu, "Em đúng là quen biết Trần Tuấn Hào, anh ta hỏi em có phải An An còn độc thân không, em chỉ nói với anh ta là An An không có bạn trai mà thôi. Quả thật An An vẫn đang độc thân, em cũng không biết anh ta lại đi quấy rối An An."
"Thật sao? Cậu là bạn thân của Thẩm Nhạc Kỳ, không có khả năng không biết mối quan hệ giữa cậu ta và Trần Tuấn Hào. Cậu không rõ nhân phẩm của Trần Tuấn Hào, nhưng cậu sẽ không đến mức hoàn toàn không biết gì, một kẻ trăng hoa đã có người yêu lại đi hỏi Omega khác có độc thân hay không, cậu hẳn cũng có thể đoán là có ý gì rồi." Hạ Tễ Xuyên rất hiếm khi nói nhiều như vậy trong một lần, nhưng lúc này lại khiến Hạ Ngôn Quân có phần không chống đỡ nổi, chỉ là càng như vậy, cậu ta càng không thể hoảng loạn.
"Anh cả, chẳng lẽ bây giờ anh đang nghi ngờ em cố tình nhắm vào An An sao? Đúng, em thừa nhận, sau khi An An trở về, em đã rất buồn, em cảm thấy tất cả sự quan tâm của mọi người đều chia cho em ấy, nhưng em chưa bao giờ nghĩ đến chuyện nhắm vào em ấy hay làm hại em ấy. Hơn nữa, em thật sự không rõ Trần Tuấn Hào là người như thế nào, thêm vào đó An An cũng chưa từng nói với chúng ta rằng em ấy đã ở bên anh Hạc Ninh, cho nên em......"
"Ngôn Quân." Ông cụ Hạ đánh gãy Hạ Ngôn Quân còn đang định nói, ông cụ ngẩng đầu, nhìn về phía Hạ Ngôn Quân, ánh mắt có hơi khó hiểu, "Không chỉ là chuyện này thôi đâu, lần trước An An bị đứa nhỏ nhà họ Thẩm hại đến dị ứng phải nhập viện, lần đó ông đã nói với cháu rồi, đừng qua lại với nó nữa, nhưng cháu không nghe. Cháu là người trưởng thành, ông không có cách nào can thiệp vào quyền tự do kết bạn của cháu, nên ông cũng không quan tâm. Nhưng, không chỉ là chuyện đó. Trước đây ông chưa từng hỏi đến, An An cũng không phải đứa nhỏ thích than phiền hay cáo trạng, chưa bao giờ nói với chúng ta những ấm ức ở trường, ngay cả ba mẹ cháu cũng không biết."
Lời này của ông cụ Hạ khiến Cố Yến Kiều và Hạ Vân Sơn ngây ngẩn cả người, hai người quay sang nhìn ba mình, lại nhìn con trai mình, đều mang trạng thái ngơ ngác khó hiểu.
"Hôm nay cậu cháu có nói chuyện với ông ở chỗ ông cụ Lục, nói cho ông biết một số chuyện. Hai người bạn của An An đều quen với nhà chúng ta, cậu cháu cũng rất tốt với hai người bọn họ. Bọn họ nói với cậu cháu, ở trường các cháu An An thường xuyên bị bàn tán, còn bị bịa đặt đủ điều. Những chuyện này thằng bé chưa từng nói với chúng ta. Cháu là con cháu nhà họ Hạ, thằng bé cũng vậy, được hưởng đãi ngộ của nhà họ Hạ là điều đương nhiên, điều này không thể trở thành lý do để thằng bé bị công kích. Nhưng ông cũng thắc mắc, đám học sinh kia làm sao biết được hành tung của An An?" Ông cụ Hạ nhìn về phía Hạ Ngôn Quân, tròng mắt đã có chút vẩn đục nhưng vẫn sắc bén như xưa, "Ngôn Quân, cháu là đứa trẻ thông minh, vậy cháu nói cho ông biết rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?"
Lời đã nói đến mức này, người một nhà đều không phải kẻ ngốc, không thể không nghe ra hàm ý trong lời ông cụ. Không chỉ Hạ Ngôn Quân, ngay cả Cố Yến Kiều và Hạ Vân Sơn cũng sững sờ tại chỗ, không biết nên phản ứng thế nào. Hai người bọn họ chỉ nghĩ Hạ Kỳ An có thể vì chuyện ngoài ý muốn trước đó mà xa cách với bọn họ, nhưng không ngờ Hạ Ngôn Quân lại làm nhiều chuyện sau lưng như vậy, gây ra nhiều tổn thương cho Hạ Kỳ An đến thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT