Lục Hạc Ninh vừa mới dùng ánh mắt ra hiệu cho Tôn Thiếu Hiên, bảo Tôn Thiếu Hiên và Đoạn Thước đưa Hạ Kỳ An đi, còn mình ở lại xem Hạ Ngôn Quân định giở trò gì. Hiện giờ bọn họ đúng là không có bằng chứng xác thực để chứng minh Hạ Ngôn Quân chính là kẻ đứng sau nhắm vào Hạ Kỳ An, nhưng hắn tin rằng vẫn có dấu vết có thể lần theo. Vạch trần hành vi của Hạ Ngôn Quân chỉ là vấn đề thời gian.
"Cậu đến đây làm gì?"
“Anh Hạc Ninh, anh cũng ở đây à. Hôm nay em đến đây chơi với Nhạc Kỳ, cơ thể em mới vừa hồi phục, cậu ấy nói muốn đưa em đi thả lỏng tâm tình một chút, nên bọn em đến đây.” Hạ Ngôn Quân trái lại tỏ ra vô cùng bình tĩnh ung dung, mặc dù lúc đầu bị ánh mắt và thái độ của Lục Hạc Ninh dọa sợ đến mức ngây người, đầu ngón tay lạnh toát, nhưng cậu ta phản ứng rất nhanh, trên mặt nở nụ cười ngọt ngào, bước lên trước một bước, rút ngắn khoảng cách giữa mình và Lục Hạc Ninh, “Anh Hạc Ninh, anh đi cùng em trai đến đây sao? Sao anh cả không đến vậy? Em tưởng ba người các anh sẽ cùng nhau xuất hiện cơ.”
“Hạ Ngôn Quân, cơ thể cậu đã khỏe lại rồi à?”
“Vâng... vâng ạ, anh Hạc Ninh sao vậy?” Hạ Ngôn Quân nhìn vẻ mặt cười như không cười của Lục Hạc Ninh, trong lòng đánh cái rùng mình. Thực ra ngay từ đầu cậu ta đã từng có ý định tiếp cận Lục Hạc Ninh. Nhưng Lục Hạc Ninh là người thâm sâu khó lường, hơn nữa thái độ đối với cậu ta cũng rất đúng mực, chưa bao giờ quá mức thân thiết, vì vậy về sau cậu ta dần dần từ bỏ ý định này. Lúc này phải đối mặt trực tiếp với Lục Hạc Ninh, trong lòng cậu ta không tránh khỏi cảm giác sợ hãi và căng thẳng.
Lục Hạc Ninh khẽ gật đầu, đôi mắt nửa rũ xuống, hơi hất cằm lên, trên mặt vẫn là biểu cảm cười như không cười. Giọng hắn không lớn, như thể chỉ đang nói chuyện bình thường, nhưng lại khiến đáy lòng Hạ Ngôn Quân chấn động, “Vậy cậu phải tự chăm sóc bản thân thật tốt, dù sao sau khi cưỡng ép kích thích kỳ phát tình, bệnh nhân vẫn phải đeo vòng ức chế ít nhất một tuần, cậu nhớ là, phải cẩn thận một chút.”
Nói xong những lời này, Lục Hạc Ninh liếc nhìn Hạ Ngôn Quân một cái đầy ẩn ý, quay người rời đi. Hạ Ngôn Quân đứng yên tại chỗ, mồ hôi lạnh túa ra sau lưng. Cậu ta đưa tay sờ lên miếng dán tuyến thể sau gáy, nhắm mắt lại, nhíu mày, âm thầm mắng một tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT