Hạ Kỳ An bước xuống từ thang cuốn tầng hai, cả người như đang phát sáng. Trên người cậu là bộ lễ phục do Cố Yến Kiều tự mình thiết kế. Áo ngoài lễ phục màu đen tuyền cũng không làm lu mờ khí chất kiêu ngạo vốn có của cậu, ngược lại càng làm nổi bật vẻ rực rỡ trên người cậu. Chiếc áo sơ mi trắng tôn lên khuôn mặt, tăng thêm phần thanh lịch, những họa tiết vàng nhạt tinh tế trên lễ phục cũng toát lên nét độc đáo. Dáng người Hạ Kỳ An thừa hưởng sự ưu việt của người nhà họ Hạ, eo thon, chân dài, chỉ cần nhìn thôi cũng đã thấy vô cùng mãn nhãn. Khác với Hạ Tễ Xuyên và Lục Hạc Ninh chọn đeo cà vạt để tạo sự chững chạc, chiếc nơ trên cổ áo khiến Hạ Kỳ An giống như một hoàng tử thường xuyên ra vào giới thượng lưu.
Tóc cậu được chải chuốt đơn giản, trên mặt hoàn toàn không phủ lớp son phấn nào, là vẻ đẹp tự nhiên thuần khiết nhất, khuôn mặt trông có vẻ đặc biệt tươi sáng sạch sẽ.
Chiếc ghim cài ở cổ áo kia cũng là tác phẩm thời trẻ của Cố Yến Kiều, vốn được cất giữ cẩn thận tại công ty suốt bao năm. Mặc dù từng có người ra giá trên trời, Cố Yến Kiều vẫn không bán. Thế nhưng hôm nay, chiếc ghim ấy lại được cài lên cổ áo Hạ Kỳ An.
Quả thật, trang phục hôm nay của Hạ Ngôn Quân cũng vô cùng tinh xảo. Từ trước đến nay cậu ta luôn chú trọng hình ảnh bản thân trước mặt mọi người, bộ lễ phục đặt may lần này còn đặc biệt chọn nhà thiết kế và thương hiệu nổi tiếng nhất mùa. Chỉ riêng giá trị một thân quần áo đã gần cả triệu tệ (~ 3,5 tỷ), chưa kể đến những món trang sức đi kèm trên người cậu ta. Để làm nổi bật thân phận của mình, Hạ Ngôn Quân đã dồn hết công sức cho vẻ ngoài này. Một thân màu trắng, nhìn qua xác thật rất thuần khiết đáng yêu, nhưng lại bị Hạ Kỳ An chiếm hết sự nổi bật.
Huống hồ, bộ lễ phục trên người Hạ Kỳ An rõ ràng là từ tay Cố Yến Kiều, mà chiếc ghim cài áo kia cũng đủ để thể hiện thái độ của Cố Yến Kiều. Hạ Ngôn Quân vẫn giữ nụ cười trên môi, nhưng hai tay đã siết chặt thành quyền, cắn răng đến mức quai hàm căng ra, trong ánh mắt lộ ra vẻ âm độc khó che giấu.
"Ừ ừ, hôm nay cũng rất đẹp." Tống Chước là người đầu tiên lấy lại tinh thần, mỉm cười bước tới chào hỏi Hạ Kỳ An. Sau đó, Lục Hạc Ninh cũng phản ứng lại, tiến đến trước mặt Hạ Kỳ An, lấy ra một chiếc hộp nhỏ.
“Hôm nay em rất đẹp, đây là quà tôi chuẩn bị cho em, nhận trước đi nhé.” Ánh mắt Lục Hạc Ninh không rời khỏi gương mặt Hạ Kỳ An, thậm chí còn nhìn thẳng vào mắt đối phương. Ánh mắt hắn rất bình tĩnh, nhưng không hiểu sao lại khiến Hạ Kỳ An cảm nhận được một loại áp bách, đến mức sống lưng cậu đều hơi tê dại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT