Ban đầu khi Thẩm Nhạc Kỳ hùng hổ xông vào, Hạ Kỳ An cũng không nghĩ ngợi gì nhiều, vẫn tiếp tục uống canh trong bát. Mãi đến khi ánh mắt quan sát của Thẩm Nhạc Kỳ hoàn toàn không mang theo chút thiện ý nào, cậu mới nhận ra điều gì đó. Lông mày khẽ nhướng, đặt thìa vào trong bát, hai tay đan vào nhau đặt lên bàn, chờ xem đối phương định nói gì tiếp theo.
“Nhạc Kỳ, cháu nói vậy là có ý gì?” Cố Yến Kiều cau mày, nhìn thoáng qua Hạ Kỳ An, không hiểu rõ tình huống này, “Liên quan gì đến An An?”
Thẩm Nhạc Kỳ là người được gia đình nuông chiều từ nhỏ, tâm tư đơn thuần, lại thân thiết với Hạ Ngôn Quân, tự nhiên chuyện gì cũng nghĩ cho Hạ Ngôn Quân. Lúc này, hắn ta hoàn toàn không nhận ra sắc mặt của Lục Hạc Ninh và Hạ Tễ Xuyên đang không tốt chút nào.
“Bác gái, cháu nghe nói nhà họ Hạ có một vị tam thiếu gia, bọn họ đều nói năm đó ôm nhầm con, nói Quân Quân mới là thiếu gia giả, nói cậu ấy là tu hú chiếm tổ ở nhà họ Hạ. Hừ, cháu thấy tu hú chiếm tổ là người nào đó mới đúng!” Thẩm Nhạc Kỳ càng nghĩ càng thấy bất công thay cho Hạ Ngôn Quân, bĩu môi, giọng nói cũng trở nên không biết nặng nhẹ, “Bác gái, tên này rốt cuộc từ đâu ra thế ạ? Đừng nói với cháu đây là kẻ lừa đảo từ đâu chui ra để chiếm đoạt tài sản nhà họ Hạ đấy nhé! Chính bởi vì cậu ta, Quân Quân mới không muốn về nhà! Cháu gọi điện cho cậu ấy, cậu ấy còn khóc nữa!”
“An An là con của nhà họ Hạ chúng tôi, không có chuyện ôm nhầm gì ở đây. Thẩm tiểu thiếu gia, vẫn mong cậu đừng quá đáng.” Hạ Tễ Xuyên lập tức sa sầm mặt, không quan tâm có khiến chàng trai trước mặt bật khóc hay không, lập tức vỗ nhẹ vai Hạ Kỳ An trấn an, “Chuyện hiểu lầm ở chỗ Ngôn Quân chúng tôi sẽ tự giải thích. Hy vọng cậu xin lỗi An An.”
“Anh Hạ! Anh! Anh vì cậu ta mà nổi giận với em! Quân Quân mới là em trai ruột của anh, anh quên rồi sao? Lúc nhỏ bọn em đều chơi bên cạnh anh, bây giờ Quân Quân bị ấm ức lớn như vậy, anh còn bênh vực cho người ngoài này! Anh có biết Ngôn Quân buồn đến mức nào không!” Thẩm Nhạc Kỳ đỏ hốc mắt, vừa cảm thấy bất công cho Hạ Ngôn Quân, cũng cảm thấy tủi thân cho chính mình. Hắn ta quay người ôm lấy cánh tay Cố Yến Kiều, trong giọng vẫn mang theo sự bất bình, “Bác gái, không phải bác thương Quân Quân nhất sao, hiện tại cậu ấy không muốn về nhà, tất cả là vì bị người này chiếm mất vị trí, chẳng lẽ bác còn muốn bênh vực cậu ta sao?”
Những người trong phòng, ngoài Thẩm Nhạc Kỳ ra, đều biết sự thật, nên nhất thời mọi người đều mang vẻ mặt phức tạp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT