Đồng quý phi đi mà không hề quay đầu lại.
Khang Hi cũng ôm Dận Nhưng về Càn Thanh cung, theo lệ thường hỏi cậu có đói không, Dận Nhưng gật đầu, mắt long lanh nhìn ông.
"Này, chỉ được ăn một miếng thôi đấy." Khang Hi đưa cho cậu một miếng bánh hoa đào xinh xắn.
Dận Nhưng cung kính nâng miếng điểm tâm lên ăn, ngay cả cánh hoa đào xinh đẹp cậu cũng không nỡ cắn, chỉ dám cắn một miếng nhỏ xíu, liền nghe Khang Hi nói muốn cắn một miếng.
Cậu ngước mắt lên, thấy khóe môi Khang Hi đang cười, gương mặt thanh tú động lòng người mang theo vẻ khao khát, cứ nhìn chằm chằm vào miếng điểm tâm, trông thèm thuồng vô cùng.
Dận Nhưng có chút rối rắm, bởi vì cậu cũng muốn ăn, nhưng vẫn giơ tay đưa miếng bánh đến trước đôi môi mỏng kia, trên mặt nở nụ cười ngọt lịm: "Cho người ăn hết đó."
Vốn chỉ định trêu cậu, nghĩ rằng bạn nhỏ sẽ không nỡ, ai ngờ cậu lại hào phóng đưa cả miếng, Khang Hi trong lòng ấm áp, cảm động rối bời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play