Dận Nhưng rúc trong lòng Khang Hi, tay nhỏ kéo nhẹ góc áo của hắn, khóc đến mũi đỏ hoe, trong mắt ngấn đầy nước mắt, hàng mi dài bị nước mắt làm ướt nhẹp, càng trông vừa dài vừa cong vừa đen nhánh.
Khang Hi im lặng dùng bàn tay to lau nước mắt cho cậu, nhỏ giọng dỗ dành: “Hôm nay có sườn cừu non sốt chua ngọt, Bảo Thành có muốn ăn không?”
“Dạ.” Dận Nhưng oan ức đáp.
Cậu ngoan ngoãn ngồi yên, chu cái miệng nhỏ, chờ Khang Hi đút cho mình. Miếng sườn cừu non chua chua ngọt ngọt vào miệng, cậu ăn một hồi liền quên cả rơi nước mắt.
“Còn có bánh anh đào, có muốn ăn không?” Khang Hi liếc nhìn sắc mặt cậu, chậm rãi vỗ lưng cậu an ủi.
“Muốn ạ.” Dận Nhưng ngoan ngoãn gật đầu, trong mắt vẫn còn ngấn lệ, lại duỗi tay cầm một miếng, ngẩng khuôn mặt nhỏ, mềm mại nói: “Hoàng A Mã cũng ăn đi ạ.”
Khang Hi liền ăn luôn miếng bánh anh đào ngọt lịm từ tay cậu, trong lòng càng thêm hụt hẫng, chờ cậu ăn xong, cho cậu súc miệng, lúc này mới ôm vào lòng chậm rãi vỗ lưng dỗ cậu ngủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play