Bảo Thành ngậm một viên kẹo lớn trong miệng, đắc ý vểnh chân lên. Nghĩ ngợi một lát, cậu lại xoay người xuống giường, ngậm kẹo, đi đôi giày cỡ siêu lớn của Khang Hi, vượt qua bao "trèo đèo lội suối" để ra sân.
Cậu ngồi trên ngưỡng cửa, nhìn nô tài trong nhà ấm trồng hoa đang bón phân, bắt sâu, xới đất, tưới nước cho cây đào. Linh khí của cây đào hội tụ, tạo thành một làn sương mờ ảo, từ từ đi vào cơ thể nhỏ bé của cậu.
Bệnh đậu mùa là một trận ốm nặng, cơ thể trẻ nhỏ vốn không bằng người lớn, trải qua một trận này lại càng thêm hư nhược. Nhưng sau khi xuyên không, cậu lại có được khả năng hấp thụ linh vụ.
Khang Hi vừa ngẩng đầu lên, liền thấy ánh nắng xuân tươi sáng, Dận Nhưng ngồi trên ngưỡng cửa, ánh nắng vàng nhạt chiếu lên người cậu, làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn trông như hoa đào, hồng hồng trắng trắng.
Trẻ con không biết sầu, tay chống cằm vô tư lự ăn kẹo.
Ông cảm thấy có gì đó không đúng, tập trung nhìn kỹ, liền thấy cậu đang đi giày của ông, trông như đang đi một chiếc thuyền.
Khang Hi nhếch môi, mỉm cười đầy ẩn ý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play