Lâm hàn lâm cuối cùng vẫn chỉ là một văn nhân nho nhã, trước cơn giận dữ của thê tử cũng đành bất lực chịu thua. Ông ta bực bội mắng một câu “Không thể nói lý!”, rồi vung tay áo bỏ đi trong cơn giận.
Lâm phu nhân hốt hoảng sai người đỡ Lâm Thư Ngôn về phòng, lại vội vàng cho người đi mời đại phu.
Vết thương cũ chưa lành, nay lại thêm thương mới, Lâm Thư Ngôn nằm bất động trên giường, thần sắc tái nhợt, hô hấp yếu ớt.
Lâm phu nhân nhìn con trai, nước mắt không cầm được mà rơi xuống.
“Con thật sự không thích nữ nhi Ngụy gia, muốn từ hôn… vì sao không nói rõ với ta và cha con? Tính cha con tuy cứng cỏi, nhưng chỉ cần con nói tử tế, ông ấy cũng sẽ chịu nghe. Sao con lại dám một mình đến Ngụy phủ từ hôn, gây ra chuyện lớn thế này?”
Chuyện này vừa xảy ra, hai nhà đều mất mặt. Ngụy gia tuy mất một mối hôn sự, nhưng với gia thế của họ, muốn tìm một mối khác cũng không khó. Chỉ khổ cho Lâm Thư Ngôn, thanh danh tổn hại, về sau muốn cưới con gái nhà thế gia, e rằng chẳng dễ dàng gì.
Lâm gia tuy là dòng dõi thư hương, nhưng từ lâu đã không còn thế lực. Bên ngoài mang danh thanh quý, nhưng thực ra trong nhà cũng chẳng dư dả là bao.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play