Tĩnh Vương không lên tiếng, chỉ ngồi im như đang trầm ngâm suy nghĩ điều gì đó.
Khương Vãn Nguyệt liếc nhìn hắn một cái, đáng tiếc, vẫn chẳng thể nhìn ra tâm tư nào.
Nghĩ ngợi một lát, nàng nhẹ giọng hỏi:
“Vương gia... người không nhớ ra sao?”
Một lúc lâu sau, mới nghe giọng Tĩnh Vương vang lên, trầm thấp mà bình thản:
“Bổn vương nhớ rồi. Đó là một khối đá quý tử mẫu lục, sản vật của nước Ba Tư. Năm nay chỉ tiến cống có ba khối, một khối được phụ hoàng ban cho Thục phi, một khối ban cho Nhị cô mẫu, khối còn lại... đến tay bổn vương.”
Khương Vãn Nguyệt nghe vậy, khẽ nhíu mày:
“Vậy... khối trong tay Vương gia, đã cho Lạc Thanh Thanh rồi. Còn khối ở Tề Vương phủ, là từ Thục phi, hay từ Trưởng công chúa?”
Hoàng hậu mất sớm, trong hậu cung hiện giờ, Thục phi là phi tần lớn tuổi nhất. Nhưng người được sủng ái nhất lại là Quý phi – biểu muội của Hoàng đế. Dù con trai bà là Nhị hoàng tử mắc tật, địa vị vẫn không thay đổi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT