Sau bữa tối yên tĩnh, rốt cuộc Phàn Lâm Linh cũng có được chút thời gian hiếm hoi để nghỉ ngơi.
Nàng ngồi trên sập, tựa vào chiếc gối mềm, một tay chống cằm, thần người ra, ánh mắt lơ đãng nhìn ra ngoài cửa sổ.
Ngồi một lúc lâu, hai chân bắt đầu tê rần, nàng bèn tháo giày, vòng hai tay ôm chân, thản nhiên mà cuộn mình lại.
Trong phòng chẳng có ai khác, chỉ có vài nha hoàn hồi môn theo từ nhà mẹ đẻ tới, cũng không cần câu nệ hay sợ lời ra tiếng vào.
Trong đầu nàng, đủ thứ chuyện đan xen lộn xộn—nào là chuyện nhà mẹ đẻ, nào là lời đồn trong cung, lại nào là những chuyện nhỏ nhặt trong vương phủ.
Trước kia ở nhà, nàng từng nghĩ mẫu thân làm chủ mẫu cũng chẳng vất vả bao nhiêu… Thế mà giờ đây thân là Ung Vương phi, nàng mới thấm thía cái gọi là "việc nhà chẳng đơn giản như lời nói".
Nếu như… nàng không phải làm Ung Vương phi thì tốt biết mấy…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play