Tú Xuân và Tôn đại nương đã rời cung cũng được một thời gian khá lâu.
Hiện giờ nhớ lại, Khương Vãn Nguyệt mới nhận ra, chuyện Tôn đại nương muốn xuất cung khi đó là vô cùng bất ngờ. Vừa mở miệng thưa việc với nàng xong, bà liền vội vã thu xếp hành lý, không chịu ở lại thêm một khắc, cũng không nghe theo lời khuyên nên đợi thêm mấy ngày cho ổn. Cứ như vậy, bà dẫn theo Tú Xuân rời khỏi kinh thành.
Ngay cả ở Tôn phủ cũng chỉ ở lại một đêm, hôm sau liền lập tức lên đường.
Nay ngẫm lại, chỉ sợ khi ấy Tôn đại nương đã linh cảm sẽ xảy ra chuyện chẳng lành.
Bà tuy không nhìn ra Ngụy Phú Tuyết sinh ra là nam hay nữ, nhưng lúc tự mình châm cứu điều trị cho người kia, tất nhiên đã cảm thấy có điều gì bất ổn, nên mới sốt ruột muốn rời đi.
Những lời bà nói lúc rời cung, e rằng phần lớn chỉ là viện cớ. Còn chân tướng thực sự, bà chưa từng hé môi.
Khương Vãn Nguyệt khẽ lắc đầu, cười tự giễu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT