Giờ khắc này, trong lòng Ngụy Phú Tuyết cuồn cuộn muôn vàn ý niệm.
Nàng từng nghĩ đến việc lừa gạt, nghĩ đến lợi dụng lòng thương của người khác, thậm chí còn muốn dùng chút mánh khóe khơi dậy cảm tình nơi Khương Vãn Nguyệt. Nhưng cuối cùng, tất cả đều bị nàng lần lượt từ bỏ.
Chỉ vì câu nói khi nãy của Khương Vãn Nguyệt.
Dẫu mang theo chút lạnh nhạt và thương hại, nhưng lại là tấm lòng chân thật duy nhất mà Ngụy Phú Tuyết nhận được trong suốt hơn nửa năm nay.
Nàng cụp mi, khẽ thở ra một hơi dài, rồi thấp giọng mở lời:
“Hôm qua ta sinh non… là vì uống nhầm thuốc do thái y kê sai. Ta không hề cố ý chọn đúng ngày ngươi được phong Hậu để sinh, càng không phải muốn đối đầu gì với ngươi. Ta… thật sự không còn cách nào khác. Bình Nhi… Tê Hà, con bé sống ở Thiên Phúc tự quá khổ. Bọn ni cô trong chùa rất tàn nhẫn, bắt nàng khiêng nước, giặt giũ, làm đủ việc nặng. Không chỉ vậy, còn thường xuyên nhục mạ nàng…”
Một khi mở lời, những điều nghẹn nơi cổ họng liền cuồn cuộn tuôn ra như nước lũ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT