Lúc này trong triều, thế cục đã quá rõ ràng, người có mắt đều nhìn ra: tương lai giang sơn này, ắt về tay Thái tử. Có cơ hội để kết giao, lấy lòng, Triệu Vương tất nhiên không thể bỏ qua.
Triệu Vương là đường huynh của Hoàng đế, phụ thân ông từng là huynh đệ ruột với tiên đế. Cha con bọn họ vốn tính tình trung hậu, xưa nay không có lòng tranh đoạt, cho nên mới có thể an ổn mà sống đến hiện tại.
Tuy không mưu quyền, nhưng cũng chẳng phải dạng ăn no chờ chết, hoàn toàn buông xuôi.
Triệu Vương vẫn luôn suy nghĩ cho con cháu trong nhà. Phụ thân ông là Thân vương, ông được phong Tự vương, đến đời con e rằng chỉ còn tước Quận vương, truyền tiếp đến đời cháu lại chỉ là Quốc công, còn đâu ánh sáng hoàng gia?
Ông thương cháu, lòng không nỡ. Nếu bản thân còn có thể dốc chút sức, có lẽ tước vị truyền đến đời sau sẽ khá hơn một chút.
Đến nỗi chuyện một người đã năm, sáu mươi như ông, đi lấy lòng đứa cháu trai hai mươi mấy tuổi – vị Thái tử tương lai kia – Triệu Vương không thấy ngượng, chỉ thấy đáng làm.
Lý Sách vừa mới hồi cung chưa được bao lâu, đã có nội thị bẩm báo Triệu Vương cầu kiến. Hắn vừa nghe, liền đoán được tám phần là vì chuyện kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT