Tổng quản đứng trông đến khi Lý Trù tắt thở, lúc này mới dẫn theo hai nội vệ âm thầm rời đi, trở về chính điện hồi báo.
Lúc hoàng đế viết phong thánh chỉ ấy, chính là hắn hầu bên cạnh, từng chữ từng câu đều do hắn tự tay chép lại, chẳng sót nửa lời. Vậy nên, kết cục của Lý Trù – hắn đã biết từ trước.
Hoàng thượng nếu đã hạ quyết tâm, thì kẻ kia dù có cam tâm hay không cũng chẳng còn quan trọng. Hoàn thành mệnh lệnh mới là trọng yếu.
Nghe tổng quản tâu xong, hoàng đế vẫn không biểu lộ vui mừng, chỉ lặng lẽ vuốt ve giá bút trên bàn.
Tổng quản liếc mắt nhìn một cái – là giá bút mà năm ngoái, vào Vạn Thọ Tiết, Lương vương dâng lên làm lễ mừng thọ.
Nói thật lòng, trong số các hoàng tử, Lương vương là người hiếu thuận nhất với hoàng thượng. Hay nói đúng hơn, hắn khéo léo lấy lòng, thường chọn những vật dụng hàng ngày tặng lên, bày ngay nơi tiện tay hoàng đế có thể trông thấy. Hắn lại là con út, đương nhiên càng được sủng hơn chút.
Nhưng đến khi động tới đại sự sinh tử, thì bao nhiêu yêu thương, cũng chẳng đủ để tha thứ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT