Liễu Ấm viện nằm ở phía đông hậu viện của phủ, chếch về hướng bắc, cách Ngô Đồng viện mà Khương Vãn Nguyệt đang ở một quãng khá xa. Vì xung quanh viện có mấy gốc liễu cổ thụ rũ cành mềm mại, nên mới được đặt tên như vậy.
Tiếc rằng giờ đã là mùa đông, cỏ cây khô héo, cành liễu trụi trơ, chẳng còn lại chút phong tình xanh biếc nào của mùa hè năm cũ.
Vừa bước qua cổng viện, Khương Vãn Nguyệt đã nghe thấy một trận mắng nhiếc đanh tai.
Giọng nữ uyển chuyển mềm mại vốn mang theo vẻ dịu dàng thùy mị, giờ phút này lại căng lên tức tối, từng câu từng chữ đều ẩn chứa nỗi uất hận cùng bất cam, có phần khiến người nghe cũng phải giật mình.
Nàng nghe rõ ràng, đối phương đang gọi thẳng tên mình.
Khương Vãn Nguyệt khẽ liếc nhìn bà tử canh cửa, chưa cần mở lời, hai người hầu đã nhanh chóng tiến lên mở cửa.
Ánh mặt trời len qua cửa, chiếu vào bên trong phòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play