Chung Ly Hoài từ tủ quần áo lấy tiền ra thì Tô Vân sớm đã bỏ trang sức và đồ cài tóc mà Chung Ly Hoài cho hắn mấy ngày trước vào trong, ôm hộp trang sức, vui vẻ ngắm nghía. Chung Ly Hoài lấy hộp trang sức lại, rút ra ngăn bí mật, bỏ ngân phiếu vào, một tờ một trăm lượng, một tờ năm mươi lượng, hai tờ mười lượng.
Tô Vân chưa từng thấy nhiều tiền như vậy, mắt tròn xoe.
“Không tính lẻ, tổng cộng 170 lượng.” So với hai mươi lượng thì nhiều hơn nhiều lắm.
“Phu quân, hay là chúng ta tìm một nơi an toàn hơn đi.” Hộp đựng trang sức này dù sao cũng quá sơ sài.
“Cái này có gì an toàn hay không an toàn đâu, ta đem toàn bộ gia sản đặt ở đây, ngươi phải bảo vệ thật tốt đó.” Chung Ly Hoài cũng ngồi lên giường La Hán, đưa hộp đựng trang sức cho hắn.
Tô Vân đặc biệt trịnh trọng đón lấy, tỏ vẻ hắn khẳng định sẽ nhìn kỹ, trong lòng lại vui sướng không nói nên lời, đâu còn vẻ cẩn thận vừa rồi.
Vài ngày sau, Vương đầu nhi, người đứng đầu nhóm thợ ngói, đã đến, cùng Chung Ly Hoài bàn bạc việc sửa chữa nhà cửa. Việc xử lý mối mọt, xây tường ngăn cách đều rất đơn giản, nhưng giữ ấm cho căn nhà tre này thì thật sự rất khó. Vì không thể xây giường đất, chỉ có thể dùng bếp lò sưởi ấm, chính vì thế Chung Ly Hoài mới bận tâm, đặt bếp lò trong phòng ngủ quá nguy hiểm, ban đêm ngủ rồi, vừa sợ cháy lại sợ trúng độc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT