Một tiếng gầm đầy giận dữ vang lên, khiến người ta cũng phải rùng mình. Học viện Hàn Lâm trở nên tĩnh lặng đến mức không một tiếng động. Chu Chính Khuynh trợn to mắt, nhìn thẳng vào gương mặt bình thản của Sở Mạch, hơi thở phập phồng, hàm răng nghiến chặt, rất lâu sau mới gằn từng tiếng:
“Ngươi quá ngông cuồng rồi!”
Sở Mạch bật cười, chẳng chút sợ hãi:
“Ta cứ tưởng đây là điều ngươi muốn thấy cơ đấy.”
Rồi lại liếc sang gương mặt sa sầm của Trương Tuyết Dương:
“Bất quá, ta hoàn toàn có thể hiểu cho ngươi. Dù sao ngươi cũng đã ngoài năm mươi, mới vừa nắm quyền Học viện Hàn Lâm được mấy năm, mà Trương Thủ phụ lại không chờ nổi, đã gấp rút bồi dưỡng hậu bối trong tộc.”
“Sở Mạch, ngươi dám vu oan cho quan trên như thế, phải chịu tội gì ngươi biết không?!” Chu Chính Khuynh tức đến mức gần như nghiến vỡ cả hàm răng. Từ khi vào quan trường đến giờ, hắn chưa từng bị ai chỉ đích danh công kích như vậy. Tuy rằng… Tuy rằng trong lòng hắn cũng từng có chút đắc ý khi thầy mình cáo bệnh lánh tránh, nhưng hắn cũng hiểu rõ, với uy tín hiện tại của mình, còn chưa đủ để bước chân vào Nội các.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play