Tối hôm đó, sau khi về phòng, Ứng Hoài lại thức suốt đêm để sửa lại bản nhạc một lần nữa.
Túc Vân vốn định khuyên anh đi ngủ, nhưng phản ứng chậm, không dám tranh luận với Ứng Hoài. Cuối cùng, lại bị Ứng Hoài dùng lý lẽ vòng vo làm rối cả lên.
“Cậu xem, bây giờ đã là rạng sáng ngày thứ ba đúng không? Nếu mai sáng tôi mới sửa, vậy trừ đi một ngày tổng duyệt, tôi chỉ còn hai ngày để tập luyện. Nếu tôi sửa xong ngay bây giờ, đồng thời định lại nhạc cụ và lời hát, chẳng phải có thể tiết kiệm hơn nửa thời gian diễn tập à? Cộng trừ một chút, thế là lời ra hai ngày luôn.”
Ứng Hoài ngồi trước bàn, nhẹ gõ nhẹ lên mắt kính, bình thản nói tiếp.
Túc Vân cảm thấy có gì đó sai sai, nhưng nhất thời không bắt bẻ được.
Cậu đứng ngây người tại chỗ một lúc, do dự nói:
“Nhưng thầy Lương dặn em phải canh chừng thầy về phòng rồi đi ngủ, không được tiếp tục sửa nhạc nữa...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT