Phó Xảo Ngôn nghe vậy chỉ biết dở khóc dở cười, cũng chẳng buồn để trong lòng. Nàng hiểu rõ tính khí của Thục Thái Quý phi, vị nương nương ấy vốn thẳng thắn, trong lòng nghĩ gì liền nói nấy, chưa bao giờ câu nệ tiểu tiết. Huống chi, ai được người yêu quý, ai thân cận với người, vốn dĩ là chuyện của người. Mấy tiểu phi tử trong hậu cung, cho dù xuất thân có cao quý đến đâu, cũng đâu dám đến trước mặt Quý phi mà mở miệng dị nghị?
Cùng lắm cũng chỉ là lấy ánh mắt soi mói liếc nàng vài phần, tỏ ý bất mãn mà thôi.
Phó Xảo Ngôn ngoài mặt vẫn bình tĩnh nhã nhặn, sau khi cáo từ Thục Thái Quý phi thì lui về chỗ ngồi của các vị phi tần khác.
Nơi ấy đã có không ít người tới trước, trong đó có vài vị nàng từng gặp qua, số còn lại phần lớn là gương mặt mới, đều là tân tú nữ nhập cung kỳ này. Đã được chọn vào cung, thân phận tự nhiên không thấp, bọn họ lại thêm vài phần tự phụ, liền mượn cớ các chủ vị chưa đến mà buông lời bàn tán.
Chợt một tiếng nói dịu dàng vang lên, nghe thì ôn hòa mà lời lẽ lại cay nghiệt:
“Chỉ có loại nhẹ dạ mềm lòng, mới vội vàng chạy đi lấy lòng người ta. Cũng chẳng soi lại xem mình là thân phận gì. May mà nương nương hiền hậu, chẳng thèm so đo.”
Phó Xảo Ngôn nghiêng mặt nhìn, bắt gặp một cô nương vóc dáng cao gầy, mặt mũi tuy không xinh đẹp nhưng sắc sảo. Nhìn qua lớn hơn nàng một hai tuổi, thần sắc tuy không khó coi, nhưng lời vừa nói ra đã khiến Tình Họa không nhịn được bật cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT