Sau khi các vị vương phi rời đi, yến tiệc lại rộn ràng náo nhiệt, tiếng đàn sáo, tiếng ca múa vang dậy khắp đại điện. Nhưng Phó Xảo Ngôn đã hơi choáng váng, đầu đau nhè nhẹ vì rượu, nhất thời chẳng thiết gì nữa.
Nàng ngồi yên một góc, cố nén mệt mỏi, dù đã chẳng ăn uống gì thêm. Mãi đến khi một màn hí kịch kết thúc, nàng mới khẽ thở ra nhẹ nhõm.
Thảo nào năm xưa Thục phi không thích đến dự tiệc trong cung, quả thực… vừa phức tạp vừa mệt mỏi.
Không thích uống rượu cũng phải nâng ly, không hứng nghe hát cũng vẫn phải ngồi nghe, rõ ràng tâm không hướng về nơi này, lại vẫn phải cười gượng tiếp chuyện mọi người.
Phó Xảo Ngôn vừa gắp một múi quýt chín mọng, còn chưa kịp ăn thì đã thấy Chương Oánh Nguyệt kéo theo Cố Hồng Anh và Sở Vân Đồng tiến lại gần.
Nàng bất đắc dĩ buông đũa, lần này không cầm lấy chén rượu nữa mà chỉ nâng chén trà lên.
Nếu còn tiếp tục uống, nàng thật sự sẽ say mất. Ở nơi như thế này mà thất thố, chẳng khác nào tự mình chuốc họa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play