Trên đường được Bùi Cảnh Hành đưa ra khỏi mật đạo, Tô Nguyên vừa ổn định tâm thần đã vội hỏi đến tình hình của phụ thân.
Bùi Cảnh Hành nhẹ giọng an ủi:
“Không có việc gì. Lúc ấy ông chỉ bị kinh sợ, nghỉ ngơi một ngày đã bình phục, hiện nay đã hồi nha làm việc.”
Tuy nghe vậy, nàng vẫn không hoàn toàn yên lòng, bèn viết thư về phủ thăm hỏi. Nhận được hồi âm, xác nhận phụ thân đúng là nhờ Bùi Cảnh Hành ra tay giúp đỡ, không gặp thương tích, lúc này nàng mới thực sự an tâm.
Từ sau đêm ấy, Phúc Thuận thường xuyên lui tới Lộc Khê uyển. Tô Nguyên cũng từ miệng hắn mà biết được tình hình biên cương: Thát Đát cùng Ngoã Lạt cấu kết, đột ngột tập kích biên giới. Bùi Cảnh Hành vừa phải điều binh khiển tướng, vừa lo liệu tang lễ Tiên đế, việc triều chính bận như nước lũ, chẳng khác nào một cây nến đốt hai đầu.
“Bệ hạ nói, chờ qua mấy ngày sẽ đưa nương nương cùng hai vị tiểu chủ tử vào cung. Trước mắt, người dặn nương nương cứ an tâm ở lại Lộc Khê uyển, giữ gìn sức khỏe, chăm sóc tốt cho hai đứa nhỏ.”
Phúc Thuận truyền lời, nét mặt đầy cung kính.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play