Tú Yên vội vàng đặt đại quận chúa xuống sập, rồi quay người lao ra ngoài. Không lâu sau, nàng ôm một đống xiêm y trở về, thở hổn hển bẩm:
“Nương nương, trong viện chỉ còn một bộ y phục trẻ nhỏ thông thường, không tìm được thêm.”
Nghe vậy, Lâm thị cúi đầu nhìn nhi tử đang ngủ say trong lòng, rồi lại nhìn thoáng qua Minh Châu đang tò mò quan sát nàng.
Ánh mắt nàng thoáng lóe tia giãy giụa, nhưng chỉ trong chớp mắt, vẻ do dự ấy đã tan biến.
Nàng sai Tú Yên cởi áo khoác tinh xảo của Minh Châu, dùng chiếc áo bông của vú già quấn lên người con bé. Rồi lại chính tay cởi bỏ áo bông và trung y trên người Minh Khang, thay cho con bộ xiêm y trẻ nhỏ bình thường duy nhất kia.
Sau đó, chính mình cũng thay y phục, lột bỏ lớp xiêm y hoa lệ của Vương phi, khoác lên người chiếc áo bông xám xịt, búi tóc cũng tháo xuống, dùng khăn vải đơn sơ quấn gọn.
Làm xong tất cả, Tiền ma ma cũng vừa trở về, trên mặt phủ kín một tầng lo lắng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play