Hai hài tử như hai đoá ngọc non, trắng trẻo mềm mại, tay chân múp míp, đôi mắt long lanh như nước, chỉ cần ê a vài tiếng cũng khiến lòng người tan chảy.
Tô Nguyên cả ngày bị bọn trẻ làm cho mềm lòng, ôm ấp không nỡ rời. Trong lòng nàng, thế gian có bao gió mưa, chỉ cần có hai đứa nhỏ này ở bên, mọi thứ đều có thể chịu đựng được.
Chạng vạng hôm ấy, trời tháng Chạp đã buốt lạnh, Bùi Cảnh Hành rốt cuộc xuất hiện ở Lộc Khê uyển.
Hắn đi vào trong sân, gió lạnh bám vào tà áo, trên mặt mang chút mỏi mệt, nhưng khi trông thấy Tô Nguyên cùng hai hài tử, ánh mắt liền như ấm lên, hiện ra một nét ôn nhu dịu dàng hiếm thấy.
Tô Nguyên mừng rỡ, vội sai người dâng trà, lại bế hai đứa nhỏ ra, cười bảo:
“Diễn Nhi, Nhạc Nhạc, mau chào phụ vương.”
Hai tiểu oa nhi đang nằm trên giường đất, đôi mắt tròn xoe nhìn quanh, ê ê a a gọi không rõ tiếng, khiến người nghe phải bật cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play