Bùi Cảnh Hành khẽ vỗ về lưng nàng, giọng nhẹ như gió thoảng, chỉ thở dài một tiếng. Hắn nhớ lại lúc vừa trở về phủ, vào phòng thì thấy bên giường trống rỗng, chỉ còn lại mùi hương nhàn nhạt trên gối.
Nàng vẫn còn đó, nhưng lại chẳng đợi hắn.
Từ trước đến nay, hắn vẫn là người lý trí, mọi việc đều phân định rõ ràng. Vậy mà ở bên nàng, hắn từng bước đánh vỡ những ranh giới đã đặt ra cho bản thân. Từng quy củ, từng lý do, từng đường lui – đều vì nàng mà dần dần thay đổi.
Hôm nay là ngày đầu hắn hồi phủ, theo quy củ, hắn nên ở lại Chiêu Vân Đường. Lâm thị là chính thất, là chủ mẫu của Tần vương phủ. Dù nàng có lỗi gì, chỉ cần danh phận còn ở đó, hắn cũng nên cho nàng thể diện.
Huống hồ, khi hắn vắng mặt nửa năm, Lâm thị đã sinh con vợ cả, công lao chẳng nhỏ. Dù thế nào đi nữa, cũng phải cho nàng một lời an ủi, cho người ngoài một cái nhìn “ổn thỏa”. Thế nhưng…
Hắn vẫn rời khỏi Chiêu Vân Đường, đến Lộc Khê Uyển.
Chỉ vì hắn thấy nàng khom người hành lễ đến run rẩy, bụng to mà vẫn cố chịu đựng. Trong yến tiệc, nàng không nói một lời, ánh mắt cũng chưa từng liếc về phía hắn. Mỗi cử chỉ đều khiến hắn nghẹn nơi ngực.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT