Lời vừa thốt ra, Tô Nguyên dù có muốn giả ngốc cho qua cũng không được nữa.
Nàng vội vàng lui thêm hai bước, khom lưng, gắng gượng ngồi xuống hành lễ:
“Thỉnh an Vương phi nương nương, nương nương vạn phúc.”
Chiếc bụng lớn đã khiến nàng đi đứng khó khăn, giờ khom người lại càng nhọc nhằn. Thân hình lảo đảo, sắc mặt trắng bệch, chỉ riêng việc hành lễ ấy cũng khiến nàng gần như mệt đứt hơi.
Bùi Cảnh Hành đứng bên, ánh mắt trầm xuống, tay siết chặt đến nỗi các đốt ngón cũng trắng bệch.
Mọi người quanh đó đều sững sờ, nhất là Lâm thị. Nàng vốn tưởng Tô Nguyên được sủng lâu ngày tất sẽ kiêu căng, mượn cớ mang thai mà miễn lễ, để nàng bắt được nhược điểm — ai dè đối phương lại dứt khoát khom lưng hành lễ, không dây dưa nửa lời. Một chiêu “nhu nhược giả vờ”, khiến nàng dở khóc dở cười.
Lâm thị hận đến ngứa răng, nhưng ngoài mặt vẫn cố gắng giữ nét dịu dàng, vội vàng bước tới nâng Tô Nguyên dậy, cười như không:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play