Nam nhân nghiêng người đè nàng xuống, một tay giữ lấy cần cổ mảnh mai của nàng, tay kia thuận theo vòng eo thon nhỏ mà vuốt ve, động tác vừa mạnh mẽ vừa bá đạo...
Tô Nguyên hô hấp dồn dập, đầu óc choáng váng, chỉ cảm thấy một trận sóng lớn ập đến, cả người như bị cuốn trôi.
Ngoài trời gió nhẹ lướt qua, sa màn khẽ lay, từng lớp lụa mỏng màu thiên thanh tung bay trong không trung, khi thì nổi lên, khi thì rơi xuống, mơ hồ mông lung.
Thân mình nàng khẽ run rẩy, nửa tỉnh nửa mê, trong lòng là một vạn lần hối hận.
Sớm biết Bùi Cảnh Hành như vậy không biết kiềm chế, nàng có đánh chết cũng sẽ không múa cho chàng xem điệu vũ kia!
“Điện hạ... bảo trọng... thân thể là quan trọng nhất mà...” Giọng nàng run rẩy, mang theo chút nghẹn ngào, đôi tay mềm yếu cố sức đẩy lồng ngực chàng, nhưng tựa như chuồn chuồn lay cột đá, không sao lay chuyển được động tác mãnh liệt của nam nhân kia.
“Ta thân thể rất tốt.” Bùi Cảnh Hành khẽ cười bên tai nàng, nghiêng đầu nhẹ cắn vành tai mềm mại: “Chỉ tiếc là nàng... thân thể chẳng chịu nổi gì cả, mới có một chút đã mệt mỏi như vậy. Lúc nãy chẳng phải còn ra vẻ lắm sao?”
“Điện hạ...”
Ngoài cửa, Phúc Thuận vừa nghe động tĩnh bên trong đã lập tức cho hạ nhân lui hết về xa xa. Chỉ còn lại Lan Chi và Lục Châu ở lại chờ cùng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT