Khi Bùi Cảnh Hành rửa mặt xong trở về nội thất, Tô Nguyên đang dựa đầu giường đọc sách. Hắn cởi áo ngoài, chậm rãi lên giường.
Nghiêng người sang bên, hắn chống tay, một bàn tay khác nhẹ nắm lấy cổ tay nàng đặt trên chân mình, rồi cúi xuống hôn lên đầu ngón tay, hỏi:
“Đang đọc gì đó?”
Tô Nguyên khẽ rút tay về, nhưng hắn chẳng buông, đành đáp:
“Là du ký điện hạ mang về từ Giang Nam.”
“Vậy sao?” Hàng mày Bùi Cảnh Hành khẽ nhướng lên, ánh mắt liếc nhìn bìa sách, rồi dừng lại nơi gương mặt chuyên chú của nàng, khẽ cười, “Xem ra nàng thật sự rất thích Giang Nam. Thích đến vậy?”
Tô Nguyên mỉm cười, nhẹ gật đầu:
“Vâng. Người đời đều nói: Giang Nam phong cảnh tốt, khách đi rồi chẳng muốn về. Thiếp thân cũng luôn muốn một lần được tới đó ngắm nhìn cảnh đẹp.”
So với những cổ trấn trong sách vở hiện đại, Giang Nam trong thời đại này mới thật sự là chốn sơn thủy hữu tình, thi phú đầy ngõ, văn nhân mặc khách tụ họp, nước trong soi bóng liễu rủ. Nếu có cơ hội được đi, thật là phúc phận lớn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play