Quả nhiên là như thế...
“Công tử đường đường thân phận, ngươi đến đưa sính lễ cho ta, e rằng trong lòng chẳng có gì tốt đẹp. Ta cũng không keo kiệt, hồi lễ ngươi chim nhạn, vàng bạc châu báu. Nam Cung công tử, nếu cứ diễn tiếp vở tuồng này, e là sẽ thành trò cười thiên hạ.” Vân Y hơi nhíu mi, thanh âm lộ ra chút thiếu kiên nhẫn.
“Chỉ là đùa giỡn với nàng một chút thôi mà. Cô nương lúc nào cũng nghiêm túc, không chịu được lời trêu chọc.” Mặc Chiêu bất đắc dĩ thở dài.
Lời vừa dứt, cả hai đều sững người.
Trong lòng Mặc Chiêu dâng lên cảm giác như đã từng quen biết. Giống như đoạn tình duyên này vốn không bắt đầu từ kiếp này, mà là mối nghiệt duyên kéo dài từ kiếp trước chưa dứt. Còn Vân Y thì lại thấy hắn thực kỳ quặc – mới lần đầu gặp gỡ, lại buông lời thân mật dễ khiến người hiểu lầm, chẳng hề giữ lấy khoảng cách nên có.
Nếu không phải nàng đang mưu đồ với Nam Cung gia, nếu không phải thời gian qua đã rèn giũa nàng thành một người tâm cơ thâm trầm hơn xưa, thì e rằng nàng đã sớm không nhịn được mà lật mặt với hắn rồi.
Với một nữ tử kiêu ngạo như Vân Y – người muốn gì được nấy, thì kẻ nàng ghét nhất chính là hạng nam nhân vô quy vô củ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play