Mọi người trông thấy một màn ấy, đều bị sự tàn nhẫn cùng lãnh khốc đến mức không còn nhân tính của Mặc Chiêu khiến cho kinh hãi thất sắc.
“Thuộc hạ vô lễ vượt ranh, xin công tử trách phạt!”
Đám người chẳng còn chút cốt khí nào, thi nhau quỳ rạp xuống đất, dập đầu liên tục, khẩn cầu Mặc Chiêu khai ân.
Bọn họ là quá mức khinh suất. Thấy công tử trong một hai năm gần đây tính tình dường như hiền hoà không ít, liền thật sự ngỡ rằng mình có thể qua mặt, thò tay vào chuyện của người.
Nhưng trên thực tế, ở trong mắt công tử, bọn họ chẳng qua cũng chỉ là một đám ngốc nghếch có thể tùy tiện vứt bỏ thay thế.
Lúc còn nghe lời, công tử sẽ mắt nhắm mắt mở, xem trò cười cho khuây khoả. Nhưng nếu dám làm trái ý, khiến công tử phẫn nộ, chỉ e trong chớp mắt, đầu thân đã phân ly!
Có thể sống sót dưới tay một kẻ như Mặc Chiêu – kẻ tâm ngoan thủ lạt, thủ đoạn không khác gì tu la trong địa ngục – rõ ràng chẳng ai trong bọn là kẻ có cốt khí gì ghê gớm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT